gototopgototop

Nhiệt liệt chào mừng năm học mới 2022-2023. Năm học kỉ niệm 50 năm thành lập Trường THPT Mỹ Đức B (1972-2022)

  • HIẾN CHƯƠNG 41 NĂM NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM

  • TRI ÂN THẦY CÔ NHÂN NGÀY 20/11

  • KỶ NIỆM 93 NĂM NGÀY THÀNH LẬP HỘI LHPN VIỆT NAM

  • SINH HOẠT CHUYÊN MÔN TRƯỜNG THPT MỸ ĐỨC B - THPT TÂY HỒ

  • CUỘC THI Ý TƯỞNG SÁNG TẠO THỜI TRANG BẢO VỆ MÔI TRƯỜNG

  • SÔI NỔI HƯỞNG ỨNG “TUẦN LẾ ÁO DÀI” NĂM 2023

  • THƯ CÁM ƠN

Bài viết về thầy cô, bạn bè và mái trường

  • PDF.

Có lẽ là những giọt nắng nhảy nhót trên những cành phượng đỏ bên hiên cửa sổ cháy rực cả một khoảng trời kia thì tôi cũng biết rằng mùa hạ đã đến và giờ phút chia tay bạn bè, thầy cô và mái trường đang đến gần. Nhưng khác với mọi năm, sau lần chia tay này cuộc đời học sinh lớp 12 sẽ kết thúc. Sau khi bước ra khỏi cổng  trường này mỗi người sẽ đi một  hướng ,mỗi người sẽ có một ngã rẽ riêng…

Trong giây phút xúc động này, tôi nhìn lại chặng đường mà tất cả chúng ta vừa đi qua đó là ba năm học tại trường THPT Mỹ Đức B, tôi không khỏi bồi hồi và dạt dào khi nhớ lại những kỉ niệm của chúng ta đã dành cho nhau cũng như những tình cảm mà thầy cô dành cho chúng ta. Ba năm, khoảng thời gian không dài với một đời người, nhưng đủ để lưu giữ nhưng kỉ niệm tốt đẹp về bạn bè, thầy cô và mái trường …

alt

Vào lúc này đây tôi cảm thấy thật buồn … Muốn viết một điều gì đó cho nhẹ lòng nhưng không biết viết gì cả và không làm được gì cả. Cảm giác nhớ, buồn và lo sợ cứ đan xen vào nhau… Tôi lo sợ mất đi một điều gì đó đã hình thành trong tôi mà tôi vô tình không biết. Sợ phải rời xa nơi mà có nhiều khi mình ghét cay ghét đắng không muốn đối mặt. Sợ phải chia tay những đứa bạn vẫn ngày ngày cùng mình đùa nghịch và chọc ghẹo lẫn nhau… và tôi sợ cái cảm giác cô đơn, trống rỗng mất phương hướng cứ bủa vây bọc kín trong tầm hồn khi không có cô ở bên.

alt

Ở nơi đây tôi đã yêu, yêu mái trường này, yêu nơi tôi ngồi học có điều hòa mát lạnh, yêu đứa bạn thân dạy tôi học Toán, yêu đám bạn bè hùa nhau nghịch ngợm, yêu ánh mặt trời chiếu qua cây cọ bên hành lang vào mỗi buổi chiều tà… tôi yêu tất cả mọi thứ và quan trọng hơn tôi đã yêu cô, cô giáo dạy tôi học, dạy tôi làm người… Nhiều lúc tôi chỉ muốn nói với cô rằng: “ Cô ơi không biết bây giờ cô nghĩ như thế nào về em nhỉ? Cô dành cho em điều gì? Có còn nhiều có còn sâu sắc nữa không. Khi em vấp ngã, khi em thất bại cô có tha thứ cho e không? Có mở rộng vòng tay đón em về như đứa con lạc đàn nơi xứ lạ hay không khi ngày xưa em đã không nghe lời cô trang bị những kĩ năng trước khi va vấp vào cuộc sống này để rồi vấp ngã? Nếu như không có cô em cảm giác như đã mất đi một người yêu mình, một người hiểu mình… trái tim em thắt lại và lo sợ cô sẽ quên em khi em rời xa mái trường này cô ạ … Cô ơi, em yêu cô nhiều lắm và e chỉ muốn dừng lại mãi khoảng thời gian này để được ở bên cô và được cô dạy dỗ, được cô chăm sóc mãi thôi…”

altaltalt

Tình yêu thực sự sẽ ko bao giờ thay đổi, nếu như hình ảnh đã ở trong trái tim thì sẽ không bao giờ biến mất. Và nỗi nhớ thì không thể đo được ít hay nhiều… Hôm nay, ngày mai, ngày kia và mãi mãi thì tình cảm sẽ không kết thúc. Hiện tại hay tương lai thì hình ảnh trong trái tim mình sẽ chỉ in đậm hơn rõ nét hơn. Nỗi nhớ theo thời gian sẽ ngày một đong đầy, những gì thầy cô và chúng em dành cho nhau sẽ còn mãi và luôn là những hoài niệm tươi đẹp trong quá khứ.

alt

Rời xa mái trường này, mỗi người một ngả, mỗi người một phương trời,  lại là những lối đi riêng, cái gì cũng riêng… nhưng em biết rằng các thầy cô vẫn luôn ở đây, luôn để lại hình ảnh của chúng em ở một gọc nhỏ trong trái tim, vẫn mỉm cười khi chúng em thành công và hạnh phúc… Có lẽ bao nhiêu lời cảm ơn cũng không đủ. Nhưng một lần cuối cùng, xin cảm ơn mái trường này đã cho em gặp được những người thầy cô tuyệt vời, những người bạn tốt và những bài học sẽ chẳng bao giờ quên được… xin cảm ơn tất cả… và em cũng như các bạn sẽ luôn nhớ mãi nơi đây – trường THPT Mỹ Đức B, nơi đã chắp cánh cho tâm hồn em !

 Bài viết: DEMO

Copy & Share this link via Yahoo, Skype, MSN... Bookmark and Share